Ngày ấy đã thật xa xưa so với thời đại bây giờ. Xa xưa tới nỗi mắt nhìn không thấy dấu tích, tai nghe không rõ ngọn nguồn và bui mờ đã che phủ dày những câu chuyện được ghi chép lại.
Lúc ấy, giữa tiết trời đông giá, dân làng đuổi đánh một người đàn bà và một con chó to màu đen. Chẳng ai chấp nhận thứ tình yêu người đàn bà kia dành cho con chó của ả. Chẳng ai hiểu lý do vì sao người đàn bà mồ côi từ nhỏ, khi đến tuổi trưởng thành lại từ chối mọi sự chăm sóc và yêu thương của tất cả đàn ông tới ngỏ lời với ả. Ả sống một mình với con chó đen của mình, từ lúc nó còn là chó con đến khi nó to hơn cả một con gấu lớn. Thời gian cứ thế trôi qua, rồi tuổi xuân của ả trôi qua. Không còn ai tới ngỏ lời yêu thương ả nữa. Và hình như ả cũng không cần đến.
Xuân, hạ, thu, đông lưu vết rong rêu lên mái nhà, tường đất và cả lên làn da của ả. Dù vậy, nhan sắc của ả vẫn còn khiến những kẻ nuôi dục vọng thèm khát được chiếm đoạt một lần. Một đêm nọ có tên đàn ông to lớn lẻn vào nhà ả. Hắn vào tới sát giường ả nằm nhưng từ trong góc tối dưới chân giường ả, đôi mắt to và sáng quắc của con chó to khiến hắn phải bỏ chạy thoái lui. Hắn rất căm và luôn canh cánh thủ đoạn loại trừ con chó ấy.
Một ngày đầu mùa đông giá lạnh, hắn nhìn thấy người đàn bà và con chó giặt đồ, lấy nước bên suối. Hắn liền nghĩ ra cách tiêu diệt chướng ngại. Canh lúc người đàn bà mải miết gột sạch đầu tóc trên thượng nguồn, tên đàn ông buột sẵn một đầu dây thừng vào khúc gỗ nặng, đầu kia hắn làm thành cái thòng lọng. Từ bên kia bờ suối, hắn lẻn ra phía sau con chó lớn đang ngủ. Hắn cố gắng đi thật khẽ và giữ một khoảng cách an toàn và đủ gần để bẫy con chó. Và khi cái thòng lọng thít lấy cổ con chó, tên đàn ông đạp mạnh khúc gỗ ra giữ dòng nước chảy xiết. Dòng nước cuồn cuộn cuốn khúc gỗ đi băng băng kéo theo con chó to lông đen ngụp lặn chới với.
Hắn làm xong thì như cởi bỏ gánh nặng trong lòng. Nhân lúc cao hứng, dục vọng trong hắn lại dâng lên choáng lấy lý trí. Hắn rón rèn mò lên phía thượng nguồn vắng vẻ, nơi người đàn bà đẹp đang hong khô tóc. Hắn đi rất khẽ từ phía sau, tay cầm sẵn sợi dây thừng dài. Khi tiến sát tới mục tiêu, hắn bất ngờ quàng sợi dây thô rát xung quanh người đàn bà ấy. Hắn nắm đầu dây lôi ả xềnh xệch trên lá khô và sỏi nhọn vào rừng. Hắn trói người đàn bà vào gốc cây phía sau tẳng đá lớn, trơn trượt đẩy rong rêu. Hắn không cười nhưng ánh mắt và cái nhếch môi của hắn như giống cưới thé độc ác hơn vạn điều độc ác. Người đàn bà sợ hãi, la hét tên con chó đen nhưng không nghe tiếng sủa đáp lại, thay vào đó là những cái tát như trời giáng. Đầu óc choáng váng, ả không còn nhìn thấy gì được nữa. Trong cơn mê man, ả biết từng mảnh quần áo trên người ả đang bị xé tan tành từng mảnh, thân xác đờ đẫn của ả bị vày vò và thúc thô bạo ở phía dưới. Ả biết và cam chịu những cơn đau thể xác thấu vào tận tim óc.
Khi ả lê những bước đau đớn về tới được nhà thì trời đã rải sương khuya lạnh đến buốt xương. Suốt ba ngày hôm sau ả không ra khỏi nhà. Dân trong làng vốn đã quen với kiểu sống tách biệt của ả nên không ai thắc mắc gì. Đến ngày thứ 5, ả bước ra đường với cái giỏi mây đi chợ quen thuộc. Đàn bà ghen tỵ với nhan sắc lộng lẫy bội phần của ả, đàn ông càng thêm ham muốn ả. Đêm đó trong làng tiếng đàn bà la hét, rên rỉ rền cả thung lũng. Và đêm đó tên đàn ông cũng mò tới nhà ả. Nhưng vừa bước qua khỏi cửa, hắn đã bị một thân hình to lớn, đen hơn cả màn đêm đổ sập lên và cắn mạnh vào vai đến gãy xương. Hắn đau đớn nhưng cố vùng chạy khỏi con chó điên cuồng. Hắn chạy và không dám quay đầu nhìn lại dù con chó không hề đuổi theo.
Hai tháng sau, mùa đông đã vào sâu hơn trong không khí. Dân làng vẫn còn ganh ghét và trông đợi ả đàn bà bước ra khỏi nhà để đi chợ, đi lấy nước, hay chỉ bước qua trước mặt. Sắc mặt ả dường như xanh xao. Vài người đàn bà có kinh nghiệm đồn rằng ả có mang. Câu chuyện vẫn còn bán tín bán nghi nhưng hai tuần tiếp theo trôi qua, bụng ả lớn lên nhanh quá. Người bình thường có mang thì bụng cũng không lớn nhanh đến vậy. Người đàn ông già nhất làng tập hợp cả làng và tra hỏi ả về cái thai trong bụng. Ả nhất định không chịu nói, mà đúng hơn là ả im thin thít như thể ả không hề nghe ai hỏi và sẽ không đáp lời bất kỳ ai. Bao nhiêu tôn kính trong làng, bao nhiêu quyền lực trong làng, bao nhiêu sức mạnh trong làng vây quanh ả mà lại không khiến ả bận tâm. Ả cứ quỳ điềm nhiên như giữa chốn không người, tịnh không chút nhìn hay nghe.
Cuộc tra hỏi đã kéo dài gần một ngày mà cả làng không ai nhận được một cái nhìn của ả chứ đừng nói gì đến câu trả lời. Không ai biết kẻ làm ả mang bầu và ả cũng sẽ không nói ra. Trường làng quyết định sẽ tra tấn để ả phải nói. Khi dụng cụ tra tấn mang ra, kẻ sợ hãi nhất là tên đàn ông đê tiện. Hắn toát mồ hôi giữa cái lạnh cắt da. Hắn sợ ả đàn bà sẽ khai ra hắn và hắn phải chịu bị treo cổ sau khi bị thiến. Hắn rất sợ, hắn còn quá trẻ để chết. Khi dụng cụ tra tấn được tra vào tay người đàn bà, tên đàn ông hét lên: \”tôi biết thủ phạm gây ra cái thai của ả.\” Mọi chú ý dồn cả vào tên đàn ông, ai cũng nhìn ngoại trừ người đàn bà. Hơi thất vọng nhưng tên đàn ông không lấy vậy làm bận lòng. Dân làng nhao nhao hỏi tên đàn ông. \”Tôi sẽ nói ra với điều kiện mọi người thật bình tĩnh không được quá sốc.\” \”Nói đi! Nói đi!\”. Tên đàn ông chỉ vào người đàn bà đang đứng với đôi tay đã được tháo khỏi dụng cụ tra tấn: \”Tôi vô tình nhìn thấy ả ta ngủ với con chó to của mình khi đi ngang qua nhà ả. Chắc chắn cái thai đó là con của con chó đen hôi hám đó.\”
Câu nói của tên vô lại như tát vào mặt tất cả đàn ông trong làng. Hóa ra bọn họ trong mắt ả không bằng một con chó. Đàn bà trong làng đồng loạt thót bụng dưới một cái tới nhức nhối. Cả làng như một cơn lũ bạo quyền ép buộc ả đàn bà phải rửa nhục cho làng. Họ lột sạch quần áo ả. Không ít những bàn tay tham lam bẩn thỉu đã cố tranh thủ chạm vào da thịt ả. Đàn ông đá vào ả, đàn bà tát vảo ả cho tới khi con chó đen chạy tới nhảy bổ vào giữa đám đông, tru lên âm thanh đầy uy lực khiến cả bọn lảng ra xa đứng nhìn con chó to có màu lông đen hơn cả đêm đen với đôi mắt sáng rất sáng liếm từng vết thương bầm tím trên người ả đàn bà.
Chiều xuống rất nhanh, và đoàn người đốt đuốt kéo dài từ làng tới tận bìa rừng đang hò hét đuổi người đàn bà bụng mang dạ chửa và con chó của ả ra khỏi làng. Khi đoàn người cảm thấy đã đủ xa và chắc chắn người đàn bà kia không thể quay trở lại, họ gọi nhau đi về. Đàn ông đi rồi vẫn ngoái nhìn lại tiếc cái đàn bà họ chưa được hưởng. Đàn bà đi rồi vẫn ngoái nhìn lại không biết nhan sắc ấy đi rồi mình soi gương mỗi ngày có đẹp hơn không.
Người đàn bà và con chó lên tận đỉnh núi cao ở rất xa ngôi làng ấy. Xung quanh không có một bóng người. Bắt cá, hái rau để ăn, ngủ trong hang sâu trên những đám lá rừng thơm mùi nhựa sống. Mùa hè tới, khi hơi ấm bắt đầu mời gọi những tiếng chim đầu tiên, cùng những bông hoa đơm sắc, một đứa con trai ra đời trong hang sâu. Vẫn bắt cá, hái rau và ngủ trong những đám là rừng thơm mùi nhựa sống, thằng con trai lớn nhanh như thổi và gương mặt thanh tú giống hệt tên đàn ông đê tiện đã hại người đàn bà. Mười lăm năm trôi qua, con chó đen vẫn còn đó, tinh nhạy và khỏe mạnh dù đã già. Thằng con trai yêu quý con chó như một người bạn. Nó đã lớn lên trong sự chăm sóc, bảo vệ của con chó đó và người mẹ yếu ớt của mình. Mẹ nó chẳng dạy nó điều gì ngoại trừ một điều: \”đừng bao giờ vào làng.\”
Thường những điều bị cấm chính là những điều thúc giục người ta nhất. Thằng con trai hứa nghe theo lời mẹ nhưng chưa ngày nào nó quên khao khát đến sinh nhật tròn mười lăm tuổi nó sẽ bắt đầu được đi một mình. Lúc đó, nơi đâu tiên hắn đi tới sẽ là làng.
Và ngày đó rồi cũng đến. Vừa bước chân vào làng, vẻ đẹp trai của nó thu hút mọi ánh nhìn. Hắn vừa có vẻ đẹp của mẹ hắn vừa có vẻ nam tính của cha hắn, tên đàn ông đã hại đời mẹ hắn. Những người già trong làng mới đầu rất thích thú với hắn nhưng khi nhìn kỹ họ bỗng hoảng sợ và giận dữ. Tên đàn ông kia bây giờ cũng đã có riêng cho mình một gia đình. Hắn thất sắc khi nhìn thấy thằng con trai.
Dân làng lại tụ tập quanh thằng con trai và bắt tên đàn ông phải nói ra sự thật. Hắn phủ nhận mọi cáo buộc. Hắn là con rể của trường làng, quyền lực sẽ ủng hộ hắn. Nhưng hắn sai, trưởng làng sợ sẽ mất danh dự và quyền lực nên thẳng thắn tuyên bố nếu hắn thật sự là tên vô lại thì ông ta sẽ không nương tay dù 15 năm đã trôi qua. Điều gì đó đã xảy ra,họ cãi nhau, ẩu đả. Tiếng đàn ông gào thét, tiếng đàn bà la ré. Tên đàn ông lúc này đang kề dao vào cổ vợ hắn. Thằng con trai ban đầu không hiểu gì, ngoài việc tên đàn ông lạ mặt nói với nó rằng nó là con trai của một con chó. Nó đã ngã khụy và khi đứng lên được cha nó lại là tên đàn ông hung hãn đang kề dao vào cổ một người đàn bà lạ mà hắn gọi là vợ.
Dân làng lại nhao nhao đòi đuổi đánh. Cả tên đàn ông và thằng con trai. Khi cây gậy đạp trên lưng thằng con trai khiến nó ngã xuống, một khối đen đồ sộ nhảy phốc lên chặn đứng cả nắng chiều và làm đông cứng đám đông. Dường như ai cũng như điên lên. Con chó cắn xé tất cả những ai muốn xông vào. Tên đàn ông đâm chết những kẻ đứng gần hắn. Tên con trai không thể chống lại những đấm đá thùm thụp và chết vì vỡ mật, vỡ tim, tổn thương tất cả nội tạng và đầu. Tên đàn ông bị ngã xuống và chịu nhiều nhát dao đâm khắp người. Cả con chó đen cũng bị mấy cái chĩa 3 răng đâm trúng ngực. Con chó cố lôi xác thằng con trai về phía ngọn núi. Máu người máu chó chảy khắp đường đi. Cỏ cây đương xanh bỗng hóa úa rũ vì mùi máu tanh. Trên cao có một người đàn bà đứng nhìn. Dáng con chó kiệt sức khụy xuống giữa đường và không bao giờ đứng dậy được nữa. Người đàn bà đi thắng hoài thẳng hoài và đáy vực đón lấy thân xác ả trước khi dân làng điên loạn kéo lên giày xéo nát mỏm núi ả từng nương náu.
Khi nhiều mùa đã qua đi, câu chuyện như vết thương dần lành trong tim những người chứng kiến, máu và mùi đã bị rửa trôi, không ai còn nhắc.